Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012

rửa lồn bà chị

Chiếc rèm cửa đung đưa để lọt vào những tia nắng đầu tiên,tôi mở mắt thức giấc giữa căn phòng của Quyên…với tay lấy chiếc điện thoại,đã 7h rùi…phù…tính cả lúc ngủ lại sau cơn ác mộng,tôi cũng đã chợp mắt được gần 4 tiếng,giấc ngủ tuy ngắn nhưng nó khiến tôi cảm thấy thoải mái hơn nhìu…nhìn qua bên cạnh,em vẫn đang ngủ,chắc thế…vì em quay mặt vào tường nên tôi chỉ có thể đoán vậy. Lật chiếc chăn,tôi vươn vai tiến vào wc để rửa mặt cho tỉnh hẳn:
_Đi đâu đấy…mún trốn ah?? 
Giọng em vang lên,tuy vẫn còn chút ngái ngủ nhưng vẫn khiến tôi giật mình:
_Ah…ko…vào rửa mặt thôi…trốn j chứ…hihi…
_Uhm…đùa thui…hihi…
( Hãy truy cập :http://khotruyen.blogspot.com luôn cập nhật truyen pha trinh mới nhất) 
Em dụi mắt rồi kéo chăn lên che đi bầu ngực…ngủ tiếp…bó tay…dòng nước mát tiêu diệt 1 ít bùn ngủ còn sót lại,nhìn hình ảnh của mình hiện lên trong gương,tôi ko khỏi giật mình…vẫn là những hình ảnh quen thuộc vẫn thấy mỗi sáng thức dậy,nhưng sao kẻ đứng trong gương lại xa lạ quá…1nụ cười nham nhở,1 ánh mắt tuyệt vọng,tôi trách mình sao lại quá yếu lòng mà buông thả bản thân như vậy…tôi đang làm tổn thương những người con gái quan tâm đến tôi và cũng đang làm đau chính bản thân mình…tôi trở lại chiếc đệm êm ái,dựa lưng vào tường suy nghĩ,Quyên với tay ôm lấy tôi,dụi đầu vào ngực tôi như 1 chú mèo con lười biếng:
_Đang suy nghĩ j vậy?? (em lên tiếng)
_Ko có j…chỉ là…mà thôi…ngủ ngon ko?
_Uhm…ngon…còn Long?
Cơn ác mộng thoáng hiện ra khiến tôi rùng mình…tôi im lặng,vuốt ve mái tóc của em,1 cảm giác bình yên thánh qua,có thể chỉ trong giây lát.
_Hồi tối hum qua…Long có thắc mắc j mún hỏi Quyên ko?
Tôi biết em đang nhắc đến chuyện j,thật sự cũng mún hỏi nhưng suy đi nghĩ lại vẫn ko nên:
_Uhm…cũng có…nhưng Quyên yên tâm…Long ko để tâm đến chuyện đó đâu!
_Tại sao lại ko quan tâm?...vì Long ko iu Quyên nên Long cũng ko mún biết ah? (em hờn dỗi)
_Ko…nói sao nhỉ…Long nghĩ ai cũng có quá khứ riêng…mình ko nên chạm vào quá khứ của người khác khi ko được fép…nó chỉ khiến họ đau lòng trong khi mọi chuyện vẫn chẳng thay đổi khác đi được…
_Ko phải đàn ông ai cũng muốn bạn gái của mình vẫn còn trinh sao?? 
_Chỉ là hầu hết thôi ko phải là tất cả…nghe Long nói này…nói là ko quan tâm thì là nói dối…nhưng mà…theo Long nghĩ…còn hay mất thì nó vẫn ko nói lên phẩm hạnh của 1 người con gái…giá trị của tình iu ko nằm ở cái ‘màng’ mỏng manh đó…Quyên hiểu ý Long chứ??
_Uhm…cảm ơn Long rất nhiều…(em hôn lên môi tôi 1 cái)…nhưng Quyên muốn thành thật với Long…
Em kể cho tôi nghe về mối tình đầu của em…cũng chỉ là 1 tình iu trẻ con thui,em và nó học chung lớp năm cấp 3,thì bạn bè cảm mến nhau là chuyện bình thường,jống như tôi và Uyên…trong 1 lần âu yếm nhau,nó đã không làm chủ được sức mạnh,ngón tay (xin nhấn mạnh với các bạn là từ ‘ngón tay’..^.^) của nó đã đâm hơi sâu khiến em bị mất…(suy đi nghĩ lại vẫn thấy cu này sao gà quá)…máu ra quá trời khiến em và nó đều hốt hoảng nên dừng lại,ko làm j thêm…và đó cũng là lần duy nhất em và nó vượt quá giới hạn cho fép,sau này chuyện tình cảm bị gia đình fát hiện,sợ 2 đứa ko thi được đại học nên ngăn cấm,chuyển cu này qua lớp khác,2 đứa ít gặp nhau hơn…và kể từ đó đến khi gặp tôi,em nói rằng chưa bao giờ vượt quá 1 cái ôm đối với những thằng con trai khác (vậy theo các bạn tôi có được tính là bóc tem em ấy ko?..^.^)…câu chuyện kể ra tuy ko hẳn là thuyết fục…nhưng nhìn ánh mắt của em,tôi tin là em nói thật…em luôn nhìn vào mắt tôi,nắm chặt lấy tay tôi khi kể câu chuyện ấy,1 kẻ dối trá ko thể nào làm được việc ấy (Xem mấy fim trinh thám có phần phân tích tâm lí tội phạm: muốn biết 1 kẻ có đang nói dối ko hãy nhìn thẳng vào mắt họ khi nói chuyện, nếu tròng mắt ngó qua 2 bên chứng tỏ họ đang suy nghĩ những lới nói dối,nếu tròng mắt hướng xuống chứng tỏ họ đang che giấu điều j đó,nếu tròng mắt hướng lên trên thì họ đang hồi tưởng 1 việc trong quá khứ,chỉ khi nói thật tròng mắt mới ở fía chính diện…đây là 1 mẹo rất hay tôi muốn chia sẻ với các bạn để có thể kiểm tra bồ mình và ngược lại…tìm được cách đối fó khi bị bồ hỏi cung…^.^…nhớ thanks hen)…tôi hôn lên trán em nhẹ nhàng,thể hiện rằng tôi tin vào những điều em vừa kể…im lặng 1 lát,em hỏi tôi:
_Kể cho em nghe những chuyện của anh đi! (em đã đổi cách xưng hô)
_Chuyện j?...
_Thì những chuyện trong quá khứ đó…em đã kể sự thật,vì vạy anh cũng phải nói thật hen…ko được bịa chuyện đó…
Tôi kể cho em nghe về cuộc sống của tôi,gia đình,bạn bè,gia cảnh,những kỉ niệm về tuổi thơ với biển…nó như 1 cuốn băng tua chậm qua trí nhớ và được fát ra wa miệng của tôi.
_Vậy còn những chuyện khác…? Kể hết đi…
_Chuyện khác là chuyện j??...ý em muốn hỏi là j…cụ thể đi!
_Thì…thì…chuyện tình cảm đó…em mún nghe cái đó…anh kể đi
_(chài…sao ko nói huỵch tẹt ra từ đầu lun đi)…thì anh cũng giống em thôi,cũng có vài mối tình trẻ con,nhưng ko sâu đậm và qua lâu rồi…
_Có thật là ko có mối tình nào sâu đậm ko??...anh biết là em đang mún nói j mà (ánh mắt em hoài nghi)…
Phải rồi…em đang muốn nhắc tới Uyên…chẳng phải em đã biết câu trả lởi rồi sao…chẳng qua em đang muốn tự tôi fải xác nhận điều đó:
_Ah…chuyện về Uyên ah…em thật sự mún nghe câu trả lời của anh phải ah?
_Uhm…em đang nghe đây…
_Thật ra thì…anh…vẫn…
_Thôi được rồi…(em cắt ngang lời tôi)…em hiểu anh muốn nói j rùi…nhưng mà bây giờ ko quan trọng nữa…em biết trong tim anh vẫn còn hình bóng của nó…mặc dù em rất ghét phải thú nhận điều này…anh vẫn chưa quên được nó,nhìn anh đau khổ như vậy là em biết…ko sao…vì em chắc chắn 1 điều…du cho anh đang iu ai thì cuối cùng…anh vẫn sẽ trở về bên em mà thôi…
_Sao em lại khẳng định chắc chắn như vậy?
_Ko biết…giác quan thứ 6 chăng…hihi…em tin vào điều đó (ánh mắt tự tin của em khiến tôi có chút lo lắng và sợ hãi)…thôi..thế này nhé…(em với lấy sợi dây chuyền của tôi trên bàn)…coi như cái dây này như sợi chỉ đỏ sẽ buộc chặt em với anh lại..
Nhìn em loay hoay buộc tay của tôi và em lại bằng sợi dây chuyền,tôi ko khỏi bật cười vì sự ngô nghê của em…ông trời khéo sắp đặt thật…nếu em biết sợi dây chuyền em đang cầm trên tay là kỉ vật tình iu của tôi và Uyên (còn nhớ sợi dây chuyền tôi tặng Uyên vào dịp sinh nhật chứ,nó là dây chuyền đôi..^.^)…ko biết em sẽ cảm thấy thế nào nhỉ???
_Tại sao em lại làm thế?
_Vì em iu anh! (em trả lời)
_Chỉ đơn giản thế thui ah?
_Uhm…thế thôi…hihi
_Có đáng ko…?
_Ko biết nữa…phải thử đã…em có lòng tin vào nó…nhưng mà anh fải giúp em mới được
_Giúp j cơ?
_Cho em được iu anh….(em siết chặt tay tôi)
Tôi bật khóc như 1 đứa trẻ…từ nhỏ đến lớn tôi ko khóc trước mặt ai bao giờ…trừ lúc bị mẹ quất vào mông hồi nhỏ…đối với tôi,nước mắt thể hiện cho sự yếu đuối và sự yếu đuối của đàn ông ko được fép bày ra trước mặt người khác…những lúc đau khổ nhất,tôi cũng chỉ biết trốn vào 1 góc nào đó mà khóc…ráng dằn lòng khóc thút thít chứ cũng ko dám khóc to sợ người ta biết…nhớ hồi đó,khi ba tôi mất,cả gia đình đều khóc nức nở,mẹ tôi,em gái tôi,cô,dì chú bác ai cũng khóc…riêng tôi,ko hề nhỏ 1 giọt nước mắt nào…ai cũng bảo tôi giống ba tôi,rất cứng rắn…tôi cũng tự ý thức được rằng,ngay giây phút đó,tôi đã là trụ cột của gia đình vì vậy ko được fép gục ngã…tối hôm chôn ba,khi mọi người về hết,tôi trốn bên cạnh mộ ba,khóc thật to…thật to…mọi đè nén trong lòng tôi được jải tỏa…tôi thắp 1 cây nhang trên mộ ba và hứa:
_Ba ơi…đây là lần cuối cùng con khóc…ba cho con khóc thật to nhé…kể từ giờ trở đi,nếu có đau khổ đến đâu,con cũng sẽ cố nén lại…và cho dù có phải khóc đi nữa…con cũng ko để cho ai thấy bộ dạng của con lúc đó đâu…
Nhưng bây giờ…tôi đang khóc trước mặt Quyên…cố nén lại nhưng ko được,fải chăng tôi đã làm trái lời hứa với ba tôi…nhưng biết sao được…con người chứ đâu fải gỗ đá…nước mắt cứ tự trào ra thôi,ngăn lại sao khó quá…em ôm tôi lại thật chặt,có lẽ em sẽ thấy lạ lùng trước hình ảnh của tôi lúc này…nhưng tôi biết,em sẽ vẫn iu tôi..tôi có lòng tin vào điều đó… 
Kể từ đó, Quyên bắt đầu chăm sóc tôi nhiều hơn…mặc dù chúng tôi đều thống nhất với nhau sẽ ko nói ra cho mọi người biết nhưng những cử chỉ quá thân thiết đôi khi lại tố cáo ngược chủ của nó…nhìn em lau mồ hôi cho tôi sau khi tập,những cái vuốt tóc bị bắt gặp,những cái nháy mắt ẩn ý,những khi em buột miệng gọi tôi bằng ‘anh’ cũng khiến cho lũ khỉ trong nhóm đoán ra…chúng hò hét,trêu chọc ầm ỹ khiến tôi fải tốn calo xách ghế rượt tụi nó chạy khắp fòng,trong khi em đứng cười bẽn lẽn…em như 1 người bạn gái đúng nghĩa lo cho tôi mọi thứ,dù là nhỏ nhặt nhất: hằng ngày qua chở tôi đi học dù rằng hum ấy em ko có tiết trên trường,chờ tôi trước cổng trường mỗi khi tan học,1 ly sữa đậu xanh cho tôi mỗi sáng (món mà tôi khoái khẩu), 1 xấp tài liệu foto khi tôi cần…túm lại,em cho tôi cảm giác em mới là con trai đang chăm sóc cho cô bạn gái bé nhỏ…lắm lúc cũng khiến tôi cảm thấy xấu hổ..^.^…một hum em gọi tôi tới phòng ăn tối…hum nay em đích thân đi chợ và nấu cho tôi ăn…như 1 món quà bất ngờ,tôi tới thì mọi thứ đã xong hết rùi…xem nào…em cho tôi ăn j nào…Axc…cá lóc kho cay và canh khổ qua (mướp đắng) nhồi thịt…tôi sẽ giải thích lí do tại sao tôi lại Axc…thứ nhất: tôi ko ăn được cá đồng vì nó có mùi rêu rất khó chịu…trước giờ tôi chỉ ăn cá biển thôi…+ thêm với việc tôi ko ăn được cay,mà nhìn vào tôi thấy nổi lên ít nhất là 3 trái ớt…hix…thứ 2: tôi ko ăn được khổ qua (ko riêng j tôi,cả nhà tôi đều ko ăn được) vì nó quá đắng…vì vậy mặc dù em bày biện trông khá ngon mắt nhưng tôi toát hết cả mồ hôi hột…chắc em ko biết tôi ko ăn được mấy món này…đang chuẩn bị nói thì:
_anh biết ko…hum nay em chuẩn bị kì công lắm nhé…coi nè…hồi nãy làm cá em bị cắt đứt tay nữa đó…hihi…nhưng mà chỉ cần nghĩ đến cảnh anh ăn ngon miệng là em thấy zui lắm…hum nay anh fải ăn cho hết đó nha…ko được bỏ mứa món nào đâu đó…
Hix…chặn họng trước như vậy rồi ai dám nói ra chứ…nhìn em tíu tít gắp cá cho tôi…quả thật ko thể nói ra làm em bùn được…haizz…dù sao cũng chỉ là 1 bữa ăn thôi mà…ráng nhắm mắt mà nuốt vậy…cắn thử miếng cá vậy…uiii…trúng ngay miếng ớt…cay quá….tôi rùng mình..
_Sao…ngon ko anh?...hihi…(đôi mắt em mở to thăm dò)
_Ah…uhm…ngon lắm…hix…(tôi hít hà)
_Sao anh toàn ăn cơm với nước cá ko thế…ăn thử miếng khổ qua xem em làm ăn được ko (em gắp miếng to nhất cho tôi)
Trời…cắn thử 1 miếng mà sao đắng quá zậy…nhắm mắt nhắm mũi cố nuốt miếng khổ qua để khỏi fải cắn…hix…giờ đây tôi đã được nếm đủ mùi vị ‘cay’ và ‘đắng’…hix…có ai đời ăn 1 bữa cơm mà như 1 cực hình…nước mắt,mồ hôi vã ra như tắm:
_Ủa…sao ăn cơm mà lại khóc…có chuyện j ah??? (tại món ăn của em khủng khiếp quá em biết ko..^.^)
_Ờ…ko sao…tại anh thấy hạnh phúc quá…(cố giả bộ)
_Vậy ah…hihi…zậy thì bữa nào em cũng nấu cho anh ăn hen (ấy đừng…anh lạy em!)…hihi…trông mình giống như vợ chồng mới cưới quá hen…
_Ah…uhm…(cay quá…đắng quá…cứu con với mẹ ơi!)
_Anh cứ ăn hết canh đi…em nấu nhiều lắm…còn nguyên 1 nồi trên kia kìa!
Ôi mẹ ơi…nghe xong mà mún rớt đũa lun…xây xẩm cả mặt mày…
_Ah thôi…anh no rồi…hihi…em nấu ngon quá ah…
_Ah…hay là…hay là anh dọn qua đây ở chung với em lun được ko??...khỏi mất công chạy qua chạy lại…
( Hãy truy cập :http://khotruyen.blogspot.com luôn cập nhật doc truyen sex mới nhất)
Tôi suy nghĩ…quả thật nếu được ở đây thì thoải mái quá…nhưng mà…tiền thuê fòng,rồi tiền điẹn nước nữa,tính ra cũng gần 3 triệu 1 tháng,đối với khả năng tài chính của tôi thì e rằng ko kham nổi…cũng ko thể bắt em fải trả tiền cho tôi được…lòng tự trọng của tôi ko cho fép làm điều đó…tôi ko mún dựa dẫm vào em…
_Anh nghĩ là ko hay đâu…
_Sao vậy…anh lo về chuyện tiền nong ah? (đoán hay thật)
_Cũng ko hẳn…nhưng anh nghĩ thế này…dù sao anh cũng là con trai,em là con gái…chúng ta lại ko có họ hàng j với nhau cả…nếu sống chung trong 1 fòng sẽ có những lời nói ra vào ko hay…việc này mà để gia đình em biết được cũng ko tốt tí nào…anh thấy chúng ta như vậy là được rùi…
_Uhm…anh nói cũng đúng…em ko suy nghĩ đến chuyện này…thôi thì đành vậy..hihi…anh ăn thêm canh ko…em múc nữa hen…
_Ấy đừng…chết anh em ơi…^.^….
Chúng tôi bên nhau mỗi khi có thời gian rảnh rỗi…tôi có mặt ở fòng trọ em nhiều hơn là có mặt ở fòng mình…những ôm ấp,vuốt ve xác thịt khiến tôi bao lần fải tự nhủ thầm: ‘ko được…ko được…dừng lại Long ơi’…nhưng em quá hấp dẫn và nóng bỏng khiến tôi luôn yếu lòng,để mặc cho những cuộc giao hoan diễn ra đều đặn…chúng tôi làm chuyện đó hầu như hàng ngày…có khi đên 2,3 lần 1 ngày…dù đêm hay ngày…dù nắng hay mưa…có khi vào giữa trưa nóng nực,nhìn em trọng bộ váy ngủ mỏng manh,cơn hứng tình cũng có thể nổi lên được,tôi đè em xuống,lột făng cái váy vứt vào góc đệm,vùi đầu vào bộ ngực mát lạnh,mút mát cái ti nhỏ nhỏ,cái mịn màng của da thịt em,vị mặn mặn của mồ hôi lăn trên gò má,chúng tôi ôm nhau vật qua vật lại trên đệm,mồ hôi tuôn ra như tắm,2 cơ thể quấn lấy nhau bất chấp cái nóng như đỏ lửa bên ngoài,tiếng rên của em như trêu ngươi nhiệt độ trong fòng,khi tôi ra trong em cũng là lúc cả 2 kiệt sức và rũ rượi…tôi đổ gục trên đệm,thở dốc trong khi em đang liếm núm vú của tôi,tay thì xóc nhẹ ‘thằng nhỏ’ như cố thêm 1 chút tiếc nuối…nghỉ ngơi 1 chút,em kéo tôi vào nhà tắm,xối nước,chà xát cho nhau, ‘thằng nhóc’ lại ngỏng lên biểu tình:
_Ey…lên lại rồi nè…hay thật…giờ em mới biết thêm 1 công dụng nữa của nước đó..(em cầm nó xóc lên xóc xuống)
_Từ từ thôi…em nó mới ‘ốm’ dậy nên fải nhẹ nhàng 1 chút…hihi…
_Uhm…biết rồi…hihi…
Tôi dựa lưng vào tường,em quỳ xuống bj cho tôi,tôi biết em ko thix làm điều này nhưng vì muốn tôi được sung sướng nên cũng cố gắng…những cái liếm láp,nút mạnh,xóc nhẹ khiến tôi mê tơi…được 1 lúc,em nhả ra và nói:
_Lấy lại được fong độ rùi nè…làm tiếp hen…(em lí nhí đề nghị)
_Chưa mệt ah?
_Cũng hơi…nhưng mà…hihi…
_Uhm…
_vậy để em lấy khăn lau người rùi ra hen…
_Thôi khỏi…làm lun trong này cũng được…xong rồi tắm rửa lun…
_Trong này ah…sao làm được…đâu có đủ chỗ nằm xuống đâu…(em trố mắt ngạc nhiên)
Tôi cười cười,đẩy em xoay lưng lại,tay em chống vào bồn rửa mặt,từ đằng sau tôi đâm tới…hự…
_Làm zậy nè…hiểu chưa??...hihi..
_Ưm ưm…thông minh ghê hen…ưm ưm…nhẹ thôi Long…ưm ưm…
Fía dưới thì ra sức đẩy,fía trên 2 tay hoạt động liên tục,bóp vú,se se núm,thỉnh thảng lại nhéo cái núm 1 cái làm em fát ra những tiếng ái ái nho nhỏ trong cổ họng…Vừa make love vừa nhìn gương mặt của chúng tôi trong gương thật là quá kích thích…dường như em cũng cảm nhận được điều này nên rên càng lúc càng to…ưm ưm…ưm ưm…làm kiểu này ra nhanh hơn tôi tưởng…ráng lắm cũng chỉ hơn 10 phút là out…mệt mỏi…tắm rửa sạch sẽ…khỏi phải mặc lại đồ…chúng tôi cứ để thế nằm lăn quay trên đệm mà ngủ…đến tối mới thức dậy…sửa soạn rồi kéo nhau đi ăn kem…hihi…
Có lẽ nhiều bạn thấy tôi sao quá hạnh phúc…luôn được kề cận bên 1 người con gái hấp dẫn và iu thương tôi như vậy…nhưng…tại sao tôi vẫn lun cảm thấy trong tôi 1 sự dằn vặt…đau đớn…phải rồi…trái tim của tôi lun có 1 ngăn dành cho người con gái xưa mà tôi ko thể nào quên được…tôi thật sự iu Uyên…chưa bao giờ và có lẽ cũng ko bao giờ tôi quên được em cả…nụ cười của em,ánh mắt của em,sự dịu dàng tinh tế,cái mỏ chu chu khi nói chuyện,mỗi khi em làm nũng với tôi…tất cả lun trong tôi,sống động…còn với Quyên,tôi cũng cảm nhận 1 tình iu thương dành cho em,nhưng đúng hơn đó là sự chiếm hữu,tôi ko mún ai có được em cả,tôi ko thể chịu được cảm giác đánh mất em,tôi chỉ mún giữ em mãi bên mình trong khi tim lại lun nhớ đến 1 người con gái khác…có nhiều khi,đang ân ái với Quyên tôi cũng gọi nhầm tên Uyên…may mà Quyên đang tận hưởng nên chắc ko nhận ra…mỗi lần như vậy tôi lại trách mình quá nhiều…1 trái tim ko thể chia 2…đúng vậy…tôi là 1 người tham lam và ích kỉ…nhưng đã là đàn ông ai lại ko như thế chứ…nhiều lúc tôi thầm ước giá mà cả 3 chúng tôi quay ngược lại thời fong kiến,khi đó đàn ông được 5 thê 7 thiếp…thì có lẽ tôi đâu fải khổ tâm thế này…nghe có vẻ tham quá nhỉ..^.^…
Thi học kì 2 xong,chúng tôi được 1 tháng nghỉ hè…đây có lẽ là khoảng thời gian cần thiết để tôi có thể suy nghĩ lại chuyện của 3 chúng tôi…đây là khoảng lặng để tôi hiểu rõ mình cần ai hơn…tôi giấu Quyên ngày tôi về quê vì ko mún em ra tiễn,như vậy tôi sẽ càng lung lạc và khó đưa ra quyết định hơn…sắp xếp quần áo,đúng 8h tối nay tôi sẽ lên tàu rời khỏi Sài Gòn…từ chiều tôi đã xách hành lí lên chỗ bà chị họ tôi ở Quận1…tôi mún có thời gian thư thả để đi thăm fố fường,mua sắm 1 ít quà cho gia đình…7h30 fút tôi có mặt ở Ga sài gòn…đang ngồi coi TV ở fòng chờ thì tiếng chuông điện thoại vang lên…là Quyên…
_Alô…anh hả…em thi xong môn cuối cùng rồi…tối nay mình đi ăn liên hoan hen…hihi..em khao…
_Quyên ah…hiện jờ thì ko được rùi…tối nay anh fải lên tàu về quê rùi…
_(im lặng 5s)…về quê ư…sao anh ko nói j với em hết vậy…bao giờ? (em hét lên)
_Bình tĩnh nghe anh nói này…8h là anh đi rồi…em ko cần fải ra đây đâu…
_Anh coi em là con ngốc ah…huhu…anh quá đáng lắm…anh chờ đó…em sẽ ra liền…em sẽ cho anh biết tay….anh ác lắm…huhu…
_Ko được…jờ tàu sắp chạy rùi…em ko ra kịp đâu…nghe anh nói này…1 tháng nữa anh vô lại…anh có đi luôn đâu…
( Hãy truy cập :http://pha-trinh.blogspot.com/ luôn cập nhật truyen sex pha trinh mới nhất) 
_Ko biết…ko biết…(em lại hét lên)…anh ác lắm…kệ…em cứ ra…anh chờ đó đi…
_(em cúp máy cái rụp)…tút tút…alô alô…nghe anh nói ko Quyên…tút tút…
Con nhỏ này bướng bỉnh quá…đã nói ko ra kịp đâu mà,lòng tôi nóng như lửa đốt,sợ em gấp quá mà fóng nhanh vượt ẩu thì chết…8h kém 5… ‘Đoàn tàu mang số hiệu XYZ đi từ ga Sài Gòn đến ga NT sẽ khở hành ở đường sắt số 2…mời quý khách…..tàu của mình đến rồi…đi thôi…ổn định chỗ ngồi,cất hành lí tôi nhìn ra ngoài cửa sổ tàu…tạm biệt Sài gòn…tạm biệt Quyên…anh xin lỗi vì ko thể ôm em được…tha thứ cho anh,anh sẽ trỏ về mà…Bỗng…dáng ai quen quen chạy ra từ fòng chờ…trời là Quyên…sao em đến nhanh vậy…em lao thẳng tới chỗ con tàu của tôi…tôi vội hụp mặt xuống…tôi muốn tránh em…tại sao lại tránh em chứ…vì tôi ko mún,tôi sợ khi em ôm chặt lấy tôi,nói ‘đừng đi Long ơi,ở lại với Quyên’ chắc tôi sẽ ko chịu nổi mà khụy xuống mất…hình như em ko biết tôi đang ở trên con tàu nào…em chạy quanh tìm kiếm…khuôn mặt như muốn khóc đến nơi…xình xịch…xình xịch…con tàu lăn bánh trong khi em đang hỏi nhân viên đường ray…tôi có thể nhìn thấy khuôn mặt thất thần của em khi người lao công chỉ tay vào đoàn tàu vừa lăn bánh…vậy là ông trời ko mún cho chúng ta gặp nhau rồi Quyên ah…tôi móc điện thoại ra gọi cho em:
_Anh xin lỗi…anh đã đi rồi…nhưng anh hứa 1 tháng nữa anh sẽ trở lại…
_(tôi nghe thấy em nấc từng tiếng trong điện thoại)…anh im đi…hức hức…anh bỏ em mà đi vậy ah…em có ko cho anh đi đâu…huhu…sao anh ko nói với em chứ…anh ác lắm…huhu…anh đi đi…nhưng anh ko thoát được em đâu…huhu…
_Anh xin lỗi…anh xin lỗi em…
_Em iu anh…huhu…nói anh iu em được ko?...huhu…nói 1 lần thôi được không?
_Anh xin lỗi…anh xin lỗi…anh….
Tôi ko thể nói hết câu,vội cúp điện thoại…anh chưa thể nói điều đó vào lúc này…anh xin lỗi em…1 giọt nước mắt khẽ lăn xuống…lại khóc rồi…càng ngày càng yếu đuối đấy Long ah…may quá…ghế bên cạnh vẫn còn trống nên ko ai thấy tôi khóc cả…phù…lau vội giọt nước mắt…nhưng sao tôi vẫn nghe tiếng ai đó khóc văng vẳng theo làn gió nhỉ…ai khóc vậy…Quyên ư?...tôi ư?...hay là…..

( Từ khóa tìm kiếm: truyen sex , truyen dam , truyen nguoi lon , truyen , sex , anh sex )   
Bản quyền thuộc về KHOTRUYEN.BLOGSPOT.COM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét